Thứ Ba, 9 tháng 12, 2008

VÒNG QUANH VIỆT NAM VỚI 8600KM. CHẶNG 2


Ngày 25/12/2005
Chặng thứ 2 : Lạng Sơn – Cao Bằng

Trời lạnh, hơi núi đá từ Cao Lộc, Văn Lãng toả về làm không khí của đêm như càng lạnh lẽo....Gửi xe vào bãi, nhàn tản đi bộ dọc mấy con phố sầm uất, cửa hàng cửa hiệu xanh đỏ sặc sỡ, quảng cáo tiếng Việt xen tiếng Hoa. Những góc phố bán món quay, nướng khói mù mịt....Khách ăn lao xao tiếng Kinh, tiếng Tày, tiếng Hoa ồn ào......Xe ôm toàn xe Mink, Dream, Ware China.... mời mọc phát khiếp! Đêm ở Lạng Sơn vui ! Thành phố biên ải cách Hà Nội có hơn 150 km, cũng là yết hầu giao thông, kinh tế, du lịch, thương mại của cả nước khi muốn chơi với “anh bạn” khổng lồ Trung Quốc láng giềng....Chợt nghĩ hay lên Đồng Đăng một lúc.

Điện thoại tít tít liên hồi vì tin nhắn, bạn bè nhắn tin loạn cả lên hỏi “ông đi đâu? sao mất tích vậy?” Kệ ! Chẳng muốn trả lời ai. QT gọi báo tin việc ở Cty có khó khăn, hỏi ý kiến để giải quyết! Chán thật, muốn đi thảnh thơi một thời gian mà cũng chẳng được nữa !!!

Vừa quay xe, chạy hết ngã tư cuối Thành phố, hai “chú” áo đen đi “khủng long” 250cc trờ tới ngoắc ngoắc tay......Gì thế nhỉ? Linh tính có việc chẳng lành. Y như rằng, một chú mặt bặm trợn, khoác áo phao đen hỏi luôn "ông anh cho xin tiền bãi”. Trời ạ. Trả tiền rồi mà? “Dạ không. Tiền bãi này là của bọn em. 100 k ông anh ạ”....Thui, “xin đểu” rùi! Cho phắt đi, nếu không nó “dở hơi” thì rắc rối. Tỉnh bơ cầm tiền, hai “chú” lên xe chạy mất dạng.....Chán quá! quay về lại TP, ngồi quán Cafe T’Nguyên lúc đã khuya, kể lại chuyện, cô chủ quán bảo “Nghiện đấy! Anh mà không cho, nó ăn vạ rắc rối, Công an bắt nhiều mà sao vẫn cứ có”.

Về lại khách sạn, online mạng, đường link dial-up chạy quá rùa....Nhận được vô số tin offline, D trách tại sao anh im lặng thế? Còn T và N thì hỏi anh đi đâu mà điện thoại chẳng mở ? Mệt và buồn ngủ nên thiếp đi lúc nào không biết.......

Sáng, 08h50’ lên đường. Lượn lên thị trấn Đồng Đăng, cửa khẩu Hữu Nghị ngắm người, xe ồn ào náo nhiệt. Xe tải xếp hàng dài km....Qua ngã 3, nơi rẽ trái thì nối QL1B về Thái Nguyên, chạy thẳng là QL4A đi Cao Bằng.

Đường không xấu lắm, hai bên là những bản làng của người Tày, Nùng, nhà cửa nâu xỉn màu thời gian nằm nép bên những sườn đồi cây cối xanh ngắt . Những đứa trẻ con nô đùa, vài cô gái Tày mặc những bộ quần áo xanh chàm, đầu quấn khăn pha màu đỏ, đen đang túm tụm nói chuyện.....khung cảnh thật thanh bình.

Tới Na Sầm, thị trấn huyện lỵ của Văn Lãng, con đường chạy ven sông Kỳ Cùng nước xanh ngắt chảy ngược sang Trung Quốc. Có lẽ ở Việt Nam chỉ có sông Kỳ Cùng và sông Bằng ở Cao Bằng là chảy ngược lên phía Bắc, một điều rất hiếm. Có thể vòng cung núi đá Ngân Bắc Sơn chạy dài trập trùng đã khiến nó không thể thoát được về hướng Nam, trong khi phía Bắc, đồi núi thoai thoải chạy tít tới Long Châu TQ đã làm nó đổi hướng....

11h10’, qua Thất Khê - Cốc Cưởm, xe bắt đầu vào địa phận Cao Bằng. Đường hẹp, ngoằn nghèo, dốc lên xuống. Núi đá lô nhô, xin xít...vài cánh đồng nho nhỏ nằm lọt thỏm giữa hai vách núi lơ thơ cây cỏ...

Qua khúc cua rất gắt, tầm nhìn hẹp mà lại không có gương cầu, bất ngờ một chiếc xe máy chở 3 người phóng vèo tới, ác một nỗi nó chạy giữa làn đường bên phải...Quả này toi rồi ! Đánh mạnh tay lái sát lề và nhấn phanh hết cỡ... keteeeeeets!!! Ba “thằng” trời đánh ngã làm cái oà.... ra giữa đường. Lồm cồm bò dậy, một đứa mặt non choẹt nhăn nhó rên rỉ vì bị xe đè.. Hoá ra toàn con nít mới 17, 18 tuổi. Vội chạy tới xem chúng có bị sao không? Thật may chỉ bị xước da.. May mắn cho đứa bị xe máy đè là không bị bỏng pô... Hình như chúng biết chúng có lỗi, nên từ chối không nhận tiền và không chịu lên xe chở tới trạm xá, chỉ nhận ít băng cá nhân để dịt vết thương....Chiếc xe máy chỉ bị xước sơn và vỡ mất tý yếm. Nhìn ba thằng nhăn nhó leo lên xe chạy tiếp mà thấy tội nghiệp!

Tới Đông Khê, nơi đường 4A gặp tỉnh lộ 208 nối sang quốc lộ 3 chạy tới Tà Nùng để sang Long Châu TQ đồng hồ chỉ 13h30’. Qua thị tứ Nà Vai đường dễ đi hơn, 15h10’ đã thấy nhà cửa phố xá thưa thớt hai bên đường.....Con sông Bằng đang hồi giữa đông nên nước trong xanh lững lờ trôi ngược về Trung Quốc đã ở bên tay phải. Những dãy nhà mái đỏ thấp thoáng......Thị xã Cao Bằng đang ở trước mặt.

Vịt quay và Phở chua ( Món Phở Chua này chắc chỉ dành cho các bà các cô đang thai nghén... vài miếng đầu còn dễ ăn, càng về sau càng thấy chua, ngọt vị đường, hơi khó ăn - Còn Vịt quay thì "thơm thơm" mùi lá móc mật, vị ngai ngái.....) hai món đặc sản vùng Cao Bắc Lạng

Không có nhận xét nào: